Mấy dòng nhật
ký đời hoa
Ngọt bùi cũng
lắm phong ba cũng nhiều
Nghiêng
nghiêng liễu rủ bóng chiều
Mượn thơ bày
tỏ đôi điều tâm tư.
ĐỜI NGƯỜI
Đời người
chiếc bách giữa dòng
Lênh đênh số
phận long đong thác ghềnh
Đã vào tới
chốn mông mênh
Buông tay nhắm
mắt mà đành nổi trôi.
HƯƠNG HOA
Hương trời đất,
hương cỏ cây
Hương nào
sánh với hoa này người ơi!
Lung linh một
đóa giữa trời
Cho nên hoa
sống một đời kiêu sa.
NGƯỜI TRÀNG
AN
Xa rồi Hà Nội
của tôi
Về nơi góc
biển cuối trời hôm nay
Muôn trùng
cách trở trời mây
Mà thương mà
nhớ vơi đầy lòng ai
Hương hoa sữa,
gió heo may
Gọi thu về rắc
lá đầy phố khuya
Cho sương ướt
mái tóc thề
Lạnh se dăn
díu vụng về ngày xưa
Hà Thành nắng,
Hà Thành mưa
Làm khô làm
ướt giấc mơ thuở nào
Gót son dạo
giữa Hàng Đào
Hồ Gươm in
bóng soi vào muôn hoa
Vẫn còn văng
vẳng xa xa
Tiếng chầy
Yên Thái, canh gà Thọ Xương
Giữa trời
con nhện tơ vương
Xôn xao ba
sáu phố phường quanh tôi
Dẫu đi cuối
đất cùng trời
Người Tràng
An vẫn là người Tràng An.
GIÃ TỪ
Giã từ Hà Nội
lên đường
Một chiều di
chuyển dặm trường xa xôi
Cô đơn trôi
dạt biển trời
Lênh đênh đất
khách quê người bơ vơ
Thuyền con
không bến không bờ
Vững chèo
tay lái sóng xô nơi này
Nỗi đau chôn
chặt hôm nay
Đành thôi sống
nốt những ngày tàn xuân
Chung vui lối
xóm xa gần
Bạn bè thôn
xóm kết thân cạy nhờ
Niềm riêng
vui với vần thơ
Xót đau rồi
cũng phai mờ thời gian
Nhũng mong
được sống bình an
Cánh hồng vẫn
ngát giữa ngàn gió thu.
Tháng 8-2001
THÚ VŨNG TÀU
Biển vòm ôm
núi một bên
Phố phường
hoa lệ làm nên Vũng Tàu
Bãi Dâu, Bãi
Trước, Bãi Sau
Lên non đón
gió, qua cầu đợi trăng
Lửng lơ trăm
sợi xích thằng (*)
Một giây
thôi cũng đã rằng nợ duyên
Cao Tượng
Chúa, rộng Chùa Chiền
Hái hoa trên
núi bơi thuyền trùng khơi
Đã chơi chọn
chốn mà chơi
Vũng Tàu một
lát cuộc đời lên tiên.
Ghi chú:
(*) Xích thằng:
là sơi chỉ đỏ xe duyên
NHỚ HÀ NỘI
Ba sáu phố
phường Hà Nội ơi!
Biết bao kỷ
niệm ấm trang đời
Mái trường ấp
ủ mơ trăm nẻo
Phố xá thênh
thang mông một thời
Trúc Bạch
thuyền bơi làn sóng rộng
Tây Hồ liễu
rủ áng mây trôi
Vũng Tàu dẫu
đủ non cùng biển
Vẫn nhớ Hà
Thành chẳng chịu nguôi.
MỘT MÌNH
Trời đeo cho
cái long đong
Cho vai
triuwx lạng cho lòng quặn đau
Cho chân lạc
tới Vũng Tàu
Cho thân heo
hút dãi dầu gió sương
Một mình một
lối một đường
Võ vàng với
cái vô thường nhạt thưa
Một mình nắng,
một mình mưa
Một mình đi
sớm về trưa một mình.
BIỂN CHIỀU
Biển chiều
nghiêng cánh Hải Âu
Xa xa thấp
thoáng con tàu nhấp nhô
Menh mang gợn
bóng Tây Hồ
Bâng khuâng
lưu luyến Thủ Đô hôm nào
Xanh xanh
đôi ngọn núi cao
Tao Phùng
soi bóng bãi sau rì rầm
Tương Kỳ biển
gọi thì thầm
Bạch Dinh
Bãi trước sóng gầm xôn xao
Nhớ về Hà Nội
nao nao
Hồng Hà đỏ
thắm dạt dào phù sa
Hồ Gươm thơ
mộng nguy nga
Đài nghiên
tháp bút như là cảnh tiên
Hà Nội ơi!
Người mẹ hiền
Cho đời cuộc
sống bình yên tháng ngày
Vũng Tàu biển
sáng hôm nay
Nơi quê
hương mới đắm say lòng người.
MẶT TRỜI LẶN
Mặt trời lặn
xuống biển chơi
Làm cho cả
biển, cả trời hồng lên
Từ từ ngày
hóa thành đêm
Giao thoa một
thoáng dịu êm biển chiều.
MƯA ĐÊM!
Mua như búa
đập mái tôn
Để buồn theo
nước mưa tuôn đầy trời
Thôi đừng
mưa nữa mưa ơi!
Gieo chi tầm
tã cho tôi ướt lòng.
CHIỀU HỒ TÂY
Tây Hồ in một
thoáng chiều đông
Lăn tăn sóng
gợn mây hồng dáng thơ
Cánh buồm thấp
thoàng xa mờ
Gió lao xao
động ven bờ liễu xanh
Trời in đáy
nước long lanh
Đường vào Trấn
Quốc sóng quanh đôi bờ
Hoàng hôn
buông tím mặt hồ
Nghe chuông
ngân những ngẩn ngơ cùng chiều
Trai thanh
gái lịch dập dìu
Cổ ngu đường
của tình yêu hẹn hò
Có người về
với ngày xưa
Sợi tình mãi
đến bây giờ còn vương
Vu vơ hỏi
gió bên đường
Tây Hồ bến
nhớ, bến thương nơi nào?
BÔNG HỒNG
NHUNG
Chẳng dòng
đài các cao sang
Hương đưa thầm
kín dịu dàng trắng trong
Dù ai náo nức
bướm ong?
Lung linh sắc
thắm vững trong vườn đời
Em là thế,
đã lâu rồi!
Mặc người đọ
sức đua tài vấn vương?
Hồng nhung kết
nối yêu thương
Là bình minh
tỏa ngát hương mọi thời
Dẫu rằng gai
góc chút thôi
Bụi hồng vắng
lạnh giữa nơi trang đài
Sắc hương
nào của riêng ai!
Là hồng
nhung đó ngàn đời kiêu sa.
NHỚ QUÊ
Hải Anh Hải
Hậu quê tôi
Gừng cay muối
măn mấy đời ông cha
Luống cày nặng
bước trâu già
Quanh năm
cơm độn với cà dầm tương
Gian nan cơ
cực trăm đường
Lại thêm
phong kiến nhiễu nhương dân nghèo
Phu phen tô
tức đủ điều
Quần manh áo
vải nhà xiêu đường lầy
Hải Anh Hải
Hậu hôm nay
Đường thôn
lát nhựa nhà xây khắp làng
Điện đường
trường trạm khang trang
Máy thay
thay kiếp dần sàng nong nia
Máy cày dòn
nổ ven đê
Học hành chợ
búa đi về đông vui
Hải Anh nay
đã đổi đời
Mấy lời ghi
nhớ của người phương xa.
PHỐ XƯA
Hà Nội đi về
phố cổ xưa
Lâng lâng thực
thực với hư hư
Hồi chuông
Quán Sứ, Hồ Gươm lắng
Tiếng cuốc
Tây Hồ, Tháp Bút mưa
Hoàng Diệu
anh hùng gương tử tiết
Thanh Quan Nữ
Sĩ sáng hồn thơ
Ba Đình muôn
thuở vang tiếng gọi
Hà Nội ngần
thu rợp bóng cờ.